Những bài viết về nghệ thuật

2011-05-04 19:08

 

Bài 1: Hình Trong Tranh  

Bài 2: Các Trường Phái Nghệ Thuật 

Các bạn vào đây để cùng nhau trao đổi thêm về Mỹ Thuật

hì hì...thú thật mình cũng chưa được ai dạy qui tắc vẽ tình cảm,có hồn như bạn hỏi?nhưng quá trình làm việc,dạy học,nghiên cứu...mình có cảm nhận riêng cho cá nhân mình về vấn đề này. Mình sẽ đưa ra ,có thể bạn sẽ ko hài lòng...và đây sẽ là một cuộc tranh luận lâu daÌ nhưng lí thú.[ngoại trừ những thiên tài…thì mình ko dám bàn ở đây}
ngay lần đầu sáng tác ,mình đã tự đặt câu hỏi này: bàn tay của người thợ ,khối óc cùa một nhà khoa học ,và trái tim của người làm nghệ thuật?cái nào cần thiết nhất???
chắc chắn đạt được ba điều trên thì quá tuyệt,nhưng cuộc đời làm sao dể hoàn hảo như vậy? khi mà chính ba điều kiện ấy lại tự mâu thuẩn nhau và rất khó hòa hợp.??
Và mình quyết định chọn “trái tim”nhưng cũng thật là nhiêu khê khi chính mình vẫn phải vật lộn với bao qui tắc,bao kiến thức lẩn lộn mà ko dám vượt ra,nó làm tác phẩm mình càng khô khốc ,xấu tệ…
Và càng gần đây [bạc tóc rồi] mình tự đặt ra qui tắc cho bản thân và mình dần dần thích tranh mình hơn ,quí tranh mình hơn[hì hì…chủ quan mình thôi nghe] Đó là khi ngắm vẽ một vật gì ,phong cảnh ,con người…mình sẽ ko ngắm chung chung ,cảm xúc chung chung…mà mình phải nhìn cho ra cái nào mình thích ,mình cảm cụ thể nhất. Ví dụ : ngắm chân dung cô gái đẹp ,phải nhìn ra cái gì mình thích trội hơn ,như con mắt bên trái đẹp quá,hay cái miệng có duyên quá….chứ thấy cô gái đẹp quá ,mình cứ cắm cúi vẽ …đến khi hỏi đẹp chổ nào thì ú ớ…hi hi[ mình bị thường xuyên….]
Vẽ tĩnh vật ,phong cảnh,người…thì phải ngắm lúc nào mình thấy được cái đẹp rõ ràng mới vẽ tập trung chú ý đến cái cảm xúc đó, Ví dụ: ánh sáng chạy đẹp, bóng đổ chuyển màu lung linh ,đường cong đẹp….mình chỉ tập trung cảm xúc và vẽ cho được cảm nhận đó,tối thiểu vẽ đạt được cái phần cảm nhỏ đó là mình thấy thành công rồi.Chứ mình vẽ ,nhiều người khen tranh đẹp ,mà bản thân mình nhìn ko biết đẹp chỗ nào,?mình thích chổ nào?cứ thích chung chung thì mau chán lắm. Có thể lừa được người khác ,chứ bản thân mình ko thể tự lừa được đâu! Hì hì…dài dai quá ,mình ngưng đây,còn chừa hơi để tranh luận chứ hì hì…
 

hì hì...thú thật mình cũng chưa được ai dạy qui tắc vẽ tình cảm,có hồn như bạn hỏi?nhưng quá trình làm việc,dạy học,nghiên cứu...mình có cảm nhận riêng cho cá nhân mình về vấn đề này. Mình sẽ đưa ra ,có thể bạn sẽ ko hài lòng...và đây sẽ là một cuộc tranh luận lâu daÌ nhưng lí thú.[ngoại trừ những thiên tài…thì mình ko dám bàn ở đây}
ngay lần đầu sáng tác ,mình đã tự đặt câu hỏi này: bàn tay của người thợ ,khối óc cùa một nhà khoa học ,và trái tim của người làm nghệ thuật?cái nào cần thiết nhất???
chắc chắn đạt được ba điều trên thì quá tuyệt,nhưng cuộc đời làm sao dể hoàn hảo như vậy? khi mà chính ba điều kiện ấy lại tự mâu thuẩn nhau và rất khó hòa hợp.??
Và mình quyết định chọn “trái tim”nhưng cũng thật là nhiêu khê khi chính mình vẫn phải vật lộn với bao qui tắc,bao kiến thức lẩn lộn mà ko dám vượt ra,nó làm tác phẩm mình càng khô khốc ,xấu tệ…
Và càng gần đây [bạc tóc rồi] mình tự đặt ra qui tắc cho bản thân và mình dần dần thích tranh mình hơn ,quí tranh mình hơn[hì hì…chủ quan mình thôi nghe] Đó là khi ngắm vẽ một vật gì ,phong cảnh ,con người…mình sẽ ko ngắm chung chung ,cảm xúc chung chung…mà mình phải nhìn cho ra cái nào mình thích ,mình cảm cụ thể nhất. Ví dụ : ngắm chân dung cô gái đẹp ,phải nhìn ra cái gì mình thích trội hơn ,như con mắt bên trái đẹp quá,hay cái miệng có duyên quá….chứ thấy cô gái đẹp quá ,mình cứ cắm cúi vẽ …đến khi hỏi đẹp chổ nào thì ú ớ…hi hi[ mình bị thường xuyên….]
Vẽ tĩnh vật ,phong cảnh,người…thì phải ngắm lúc nào mình thấy được cái đẹp rõ ràng mới vẽ tập trung chú ý đến cái cảm xúc đó, Ví dụ: ánh sáng chạy đẹp, bóng đổ chuyển màu lung linh ,đường cong đẹp….mình chỉ tập trung cảm xúc và vẽ cho được cảm nhận đó,tối thiểu vẽ đạt được cái phần cảm nhỏ đó là mình thấy thành công rồi.Chứ mình vẽ ,nhiều người khen tranh đẹp ,mà bản thân mình nhìn ko biết đẹp chỗ nào,?mình thích chổ nào?cứ thích chung chung thì mau chán lắm. Có thể lừa được người khác ,chứ bản thân mình ko thể tự lừa được đâu! Hì hì…dài dai quá ,mình ngưng đây,còn chừa hơi để tranh luận chứ hì hì…
 

Hoang Huy

—————

Back



Nơi gặp gở của tất cả các bạn sinh viên đã học tại Mỹ Thuật Trang Trí Đồng Nai