TUA LONG KHÁNH

2012-05-20 23:57

 

 

Date: 15/05/2012

By: Mỹdung

Subject: Re: Cả nhà

Tối wa woại BThủy thông báo : chôm chôm nhà em trái ra vàng rực chừng khoảng 2 tuần nữa là trái chín đỏ cả rẫy vườn đẹp lắm , ngon lắm , mí AC lên phụ tụi em hái chôm chôm...
Các bạn ui vậy là để "tình đẹp mùa chôm chôm" và thuận tiện cho tất cả mọi người ( đi vào tháng hè và ngày nghỉ) dự kiến thứ bảy ngày 26 tháng 5 tây nhằm ngày mùng 6 tháng tư nhuận cả nhà ta sẽ làm một chiến dã ngoại Long Khánh các bạn nhé !.
Thời gian khởi hành lúc 2g30 phút tại Sìgòn( thứ bảy ngày 26 tháng 5 tây) đến rẫy vườn nhà BThủy lúc 5 giờ chiều cùng ngày, chúng ta sẽ dùng bữa tối, văn ngệ,karaoke hát hò tại rẫy, Tối, tất cả cùng ngủ nghĩ tại đây. Sáng hôm sau CN ( ngày 27 tháng 5 tây), sau khi dùng điểm tâm xong ACe nào thích vẽ thì vẽ, ai thích trèo thì trèo, có cả ao câu cá , hồ bơi nữa...Trưa,vc Tuyến Thủy sẽ thết đãi cả nhà một bữa cơm thân mật , bà woại BThủy còn thắm thiết rỉ tai: nếu ACe chịu về trễ thì sẽ cho thưởng thức thêm món lẫu mắm vừa gắp bún, vừa chan nước húp sùm xụp tua BT vừa rùi ( anh Thành AX Điệp ui nhớ hông???). Đúng 2 giờ30 chiều tất cả lên xe về lại Sigon.
Tạm biệt
Hẹn gặp lại Long Khánh...mùa sau hihi


* Vì thời gian không còn nhiều để tiện cho việc sắp xếp đăng kí xe mong nhận được phản hồi và í kiến đóng góp của các bạn.

 

25/05/2012

By: TUA LONG KHÁNH

Subject: re: Lịch trình xe

1/XE 1 :
- 10giờ Mỹ Tho: DHải, MDung, Phú Thành
- 11giờ Long An : Chị Bích Phượng, Suối Đỗ
- 13giờ ngã tư An Sương : Anh Thanh Bình , Yến.
- Trên đường đi rước DiLinh, Lệ Hằng+2 con tại ngã tư An Phú Đông,Trúc Linh,anh Quang, Minh Hà
- 14giờ trường MTTTĐN: Nên, Kim Anh,anh Quang Hoàng, Thái, Kim Linh + 2 con, anh Phong, chị Bích,Trọng Lộc, Chí Lý, Đức Thạnh, Tùng ( ngã tư Dầu Giây), ÔNG VĂN THẠC 0916671144
* Tổng cộng : 27 người

2/XE 2 :
- 11giờ Thủ Đức : Đức Hà , Ngọc Thủy, Trọng Nhân, Kỳ, Kỳ
12giờ Vườn Lài : Huy, Hoa, Bảy + con , Thầy Hiệp, Kh.Nguyên,Anh Tuấn
- 12giờ30 trường ĐHMT.HCM: Hoàng Nhơn, Bạch Yến + 3 con, Minh Hiếu, Lan, Tú, Đức Hoàng, , chị Cao Song + con, anh Thanh Khôi, Thành Trí, Trọng Triệu, Hữu Quang,Ngọc Phước, , bé Vy, B.Thành Nam
* Tổng cộng : 30 người

3/XE CÁ NHÂN :
* Bà Rịa : Hoài Tiên,anh Bách, Khánh đen, Cao Thương,Khánh VT, Đức
* Long Thành : Anh V.T.Dũng. Thủy, anh Quyết
* Long Khánh : Trọng Hiếu
* Biên Hòa : Ngọc Thành, Hương, Nam con.
* Gia Kiệm : An Viết Hưng
* Tánh Linh: Huỳnh Kim Tòng
* Minh Râu

Hiện nay BTC đã hợp đồng :1 xe 30 chỗ + 1 xe 35 chỗ
Danh sách đăng ký theo xe tạm tính tới ngày hôm nay.

 

Date: 31/05/2012

By: Thành viên đi TL & LK

Subject: "...đi chơi mà hành xác quá...".

Được trở về mái nhà MTTT qua 2 lần họp mặt vui chơi - đi Tánh Linh & đi Long Khánh - cá nhân tôi cũng không khác gì các ACE, cũng vui mừng khi gặp lại những gương mặt thân quen mà thời gian đã sơn phủ làm đôi khi khó lòng nhận ra nhau, cũng ấm áp trong tình bạn mà bao năm không phai nhạt, cũng lưu luyến khi cuộc vui đã tàn và cũng bâng quơ hụt hẫng sau chuyến đi... Tất cả không biết phải nói làm sao, chỉ cảm nhận trong lòng và mong có cơ hội để gặp lại. Hôm nay tôi không nói thêm những tình cảm cao quý mà rất nhiều ACE đã đưa lên diễn đàn này, tôi muốn tâm sự với một người Bạn đã than phiền trong chuyến đi "...đi chơi mà hành xác quá...". Câu nói của Bạn đã làm tôi tức giận, hụt hẩng và phủ nhận mọi đóng góp của các ACE. Nhưng khi bình tâm trở lại, phần nào tôi cũng thông cảm với Bạn vì tôi biết Bạn được sinh ra, lớn lên, đi học trong môi trường đầy đủ và thành công mỹ mãn trên đường đời mà đại đa số các bạn khác mơ cũng không bao giờ thấy được. Bạn đã quen với cuộc sống vương giả, nệm ấm chăn êm, đầy ấp cao lương mỹ vị hằng ngày, xe đón ngựa đưa riêng biệt, kẻ hầu người hạ thì làm sao Bạn có thể ngồi chật hẹp trên chiếc xe thuê rẻ tiền phải trả giá, dò hỏi nhiều nơi, Bạn sao dùng được bữa ăn đạm bạc không đủ no mà ban tổ chức nhức đầu thậm chí cãi lộn nhau hầu phục vụ mọi người, Bạn sao chấp nhận trần mình lăn ra ngủ xấp lớp làm mồi cho muỗi, Bạn cũng không thể ăn sáng với mì tôm và café lạc lẻo không người bưng mời... Tôi hiểu được cho Bạn dù rằng trong lòng vẫn chưa vui. Bạn ơi, theo tôi thì các ACE đứng ra tổ chức họp mặt đã có một tiêu chí rất hay, đó là tìm cách cho tất cả bạn xưa gặp nhau, trao đổi, tâm tình vui chơi mà không phân biệt sang hèn, chủ tớ, thầy thợ. Họ đã tìm mọi cách hầu giãm tối đa chi phí để mỗi người có thể mạnh dạn tham gia mà không ngần ngại, mặc cảm và họ đã làm được điều đó dù rằng qua các cuộc họp mặt đều được các mạnh thường quân âm thầm đóng góp thêm cho đủ. Bạn đâu biết rằng mỗi đồng tiền mà các bạn góp vào được nhiều người tốn bao thời gian cân đong đo đếm, bàn bạc, mặc cả, thăm dò, ... cả giận hờn và nước mắt để sử dụng đúng nhất. Bạn có hề biết sự thiếu hụt mà các "hậu cần" phải đắp vào mà không hề lên tiếng vì sợ mọi người lo lắng mất vui. Tôi không muốn nói nhiều vì sợ là người "kể công" dùm BTC nhưng tôi muốn Bạn hiểu nhiều. Tôi tin mọi người cũng chấp nhận cho Bạn ngủ khách sạn, ăn thêm bên ngoài để bảo đảm sức khoẻ mà không hề ganh tị, ghét bỏ nhưng ngược lại xin Bạn đừng đòi hỏi nhiều ở BTC và xin Bạn đừng đề nghị mọi người đóng góp nhiều để đủ tiện nghi vì nhiều người còn khó lắm Bạn ơi. Rất buồn trong chuyến đi Long Khánh mà không gặp lại Bạn. Hy vọng Bạn không dự vì lý do nào khác chứ không phải "...đi chơi mà hành xác quá...". Mong gặp lại Bạn trong những lần họp mặt sau.

 

Date: 31/05/2012

By: Phương Mai

Subject: Re: Cảm nhận

Mãi đến hôm nay em mới có thời gian ngồi xuống để viết vài hàng cảm xúc của mình trong chuyến đi chơi LK,mong chia sẻ với các ACE MTTT.

Em không biết nói lời nào hơn "Xin cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương". Vâng ! đúng như vậy ! thấm thoát thế mà đã gần 30 năm tên MTTT đã thân quen với em như một ngôi nhà mà em đã có duyên nợ được làm người con dâu ở đây, tuy rằng ít gặp nhưng dường như tất cả đối với em đã trở nên" dấu yêu từ thủa nào".

Cho em gửi lời thương mến và cảm ơn đến tất cả các anh, các chị,các em,các cháu các thầy, đã có mặt trong chuyến đi , đã tạo nên những hình ảnh và bầu không khí lành mạnh ,thân thiện ,trong sáng, cho em cảm nhận những nét đẹp của từng phút giây hiện tại vẫn hiển diện nơi tâm hồn của mỗi chúng ta, trong đời thường dù còn nhiều lo toan vất vả vẫn lấp lánh những nét đẹp của tâm hồn nơi ẩn chứa những tấm lòng yêu Chân Thiên Mỹ.

Cho em cảm ơn BTC, gia đình chủ nhà, các thành viên đóng góp, các mạnh thường quân ở xa....em chưa thuộc hết tên nhưng em sẽ nhớ mãi.
Em cám ơn bài viết của các ACE , đặc biệt là cùa Trúc Linh, em Hằng đã mô tả và nói thay cho những cảm nghĩ của em, cảm xúc trào dâng khi nhớ lại những hình ảnh, những gương mặt, những nụ cười, những cái ôm thân tình...Ôi! thương quá.

Nếu còn dịp khác,còn đi chơi, đừng quên goi em theo với các ACE MT nhé.

Yêu mến và nhớ tất cả các ACE MT rất nhiều.

Trân trọng
Mai Phong

 

Date: 30/05/2012

By: moony

Subject: Cảm nhận

Biết bắt đầu như thế nào để nói hết những cảm nhận, suy nghĩ của bản thân sau chuyến đi Long Khánh cùng các ACE của gia đình Mỹ thuật??? Thực lòng, em định không viết gì hết, không bày tỏ gì hết mà chỉ dành để riêng một mình mình gặm nhấm, nhâm nhi những xúc cảm dâng tràn mà nghe lòng mình ấm lại, dịu mềm đi, thanh thản hơn và lại sôi nổi, hào hứng đủ các cung bậc; nhưng lại nghĩ rằng làm như vậy là em ích kỷ vì đã không chia sẻ với các ACE tâm tư của mình sau chuyến đi vượt ngoài sự hình dung trước đó.

Tình bạn thắm thiết của quý ACE đã giúp em có cái nhìn tường tận, sâu lắng về tình cảm của những người nghệ sĩ mà trong tâm tưởng của em và phần đông xã hội thường ngộ nhận là họ luôn đặt cái TÔI lên trên tất cả. Có thể nói, sau chuyến tháp tùng cùng đoàn đi về miệt vườn Long Khánh vào “quậy” nhà của anh chị Tuyền - Bích Thủy, qua hơn một ngày đêm cùng “lăn-lê-bò-toài”, “đội mưa dãi nắng” trong 2 lượt đi & về cùng các ACE, em đã cảm nhận được tất cả những thương yêu, gắn bó, quan tâm dầu phải trải qua hàng chục năm xa vắng của các ACE dành tặng cho nhau mà lẽ ra nó đã mất đi, đã chết lịm, không còn tồn tại vì nhiều lý do, lý lẽ khác nhau. Cuộc sống giữa những bộn bề lo toan, tranh chấp, hơn thua và đầy đố kỵ, … đã đẩy người ta ngày càng xa nhau; trong khi đó, tại gia đình Mỹ thuật Đồng Nai, em lại bắt gặp một điều hoàn toàn trái ngược: Ở đây, em không tìm thấy sự tranh chấp, tị hiềm cũng chẳng tìm ra sự cau có, phàn nàn, phân biệt đại gia hay bần hàn, thành đạt hay thất bại; em chỉ thấy nhan nhản, lồ lộ, tràn ngập tiếng cười hạnh phúc, vui vẻ, thoải mái, vô tư; ACE đối xử với nhau chân tình, mộc mạc và hồn nhiên như trẻ thơ. Ôi, tìm ở đâu ra một mái ấm như thế này trong thời buổi kim tiền lên ngôi, chức quyền đang nắm vai trò chủ đạo và lòng người thì khó mà đoán lường. Xin các ACE hãy dành thêm chỗ cho tụi em – những nàng dâu, những chàng rễ ngoại đạo về đây cùng sum họp, xúm xít bên các ACE trong mái nhà đầy ắp tình người để trú ẩn tâm hồn giữa chốn trần gian thiếu tình cảm thương yêu nhưng lại quá thừa mứa hiềm khích.

Chỉ ghé qua mái nhà Mỹ thuật lần đầu tiên thôi mà sao em có cảm giác mình cũng đã thân quen lắm, gắn bó lắm và cũng yêu mến nhiều lắm những gương mặt với những tính cách khác nhau. Em cũng đã từng bôn ba ở nhiều môi trường sinh hoạt khác nhau, tiếp xúc giao lưu với nhiều nhóm xã hội nhưng chưa có nơi đâu, không nhóm xã hội nào lại để lại trong lòng em ấn tượng sâu sắc như mái nhà Mỹ thuật của các ACE. Có phải chăng vì nơi đây đã mang đến cho em cũng như nhiều người khác cảm giác khi chưa gia nhập thì thấy có gì đó thôi thúc cần tìm hiểu, khi gia nhập rồi mới thấy rằng sự gia nhập của mình sao mà muộn màng lắm vậy, sao không tìm cách hòa nhập sớm hơn để được tận hưởng không khí hạnh phúc, thương yêu, an lành và gắn bó thân thiết như người thân quen nhau từ kiếp nào! Đây là một thiệt thòi cho em, cho những ai còn ngại ngần hoặc vì những lý do khách quan, chủ quan khác chưa kịp tìm về họp mặt.

Xúc cảm ngập tràn nhưng không có từ ngữ nào đủ để diễn tả hết tâm trạng của em sau chuyến đi Long Khánh dù mấy ngày qua em đã cố để lắng dịu nhưng sao lại có phần tăng thêm, vì vậy chắc em phải tạm ngừng nơi đây để chiêm nghiệm sự viên mãn thêm ít ngày rồi lại viết tiếp. (Mong các ACE tha lỗi cho cú “thắng gấp” này để em tìm lại sự thăng bằng thêm chút nữa).

Tuy nhiên, trước khi tạm dừng, em không quên cám ơn tất cả các ACE, các chàng rễ, nàng dâu đã tiếp nhận em (cùng 2 nhóc tì quậy) như những thành viên của gia đình. Cám ơn Tống Bang chủ cùng Tống phu nhân đã tạo cơ hội cho em được tham gia chuyến đi vừa qua, 2 anh chị quả không hổ danh là “tộc trưởng”. Em cũng không quên nghiêng mình cảm phục và ghi nhớ tính hào hiệp, quý mến bạn bè của anh Tuyền – chị Bích Thủy. Xin ghi tạc sự quan tâm, lo lắng từng miếng ăn, giấc ngủ, sở thích của anh chị Bách – Hoài Tiên, Văn Thiên Dũng – Thủy, v.v.. Và đặc biệt, các anh chị dù ở phương xa vẫn luôn hướng về ngôi nhà Mỹ thuật, đã góp phần tạo điều kiện cho chuyến đi thành công ngoài sự mong đợi mà em cũng được hưởng lây niềm vui từ đó.

Xin cảm ơn, cảm ơn tình người bao la của các ACE. Cảm ơn gia đình Mỹ thuật đã giúp em sống lại thời son trẻ. Mong rằng niềm vui của các ACE mỗi lần họp mặt sẽ mãi là hành trang giúp chúng ta có thể vượt qua con đường phía trước còn lắm chông gai, để những lần gặp sau đó sẽ đầy đủ hơn, đông vui hơn và ý nghĩa hơn nữa; Mong rằng các cuộc họp mặt sẽ là tác nhân để nối kết các thế hệ của gia đình Mỹ thuật.

(Những lần họp mặt trước mặc dù em không tham dự nhưng qua DL, em đều nắm khá tường tận thông tin và diễn biến của các lần họp mặt đó. Tha lỗi cho em đã mạo muội tìm hiểu hơi bị kỹ về các ACE và các Thầy Cô đáng kính, và cũng đừng trách DL đã làm kẻ nội gián bất đắc dĩ bởi cô vợ có nghề khai thác đối tượng không thể nào nói dối hoặc dấu giếm được chút gì riêng tư của tuổi học trò đầy mộng mơ. He he he)

Date: 30/05/2012

By: Mỹdung

Subject: Re: Cảm nhận

Trùi ui hay wá ! thật zui khi có thêm một "văn sĩ " nữa xuất hiện trong ngôi nhà chúng ta hihi lần này lại là một nàng dâu.
Tuy không " nằm gai nếm mật ' cùng chúng ta hai mí năm dìa trước vậy mờ chỉ cần một lần cùng hội ngộ đã cảm nhận hết được "tình thương mến thương" của ngôi nhà MTĐN .
Thật cảm động và mong lắm các nàng dâu, các chàng rễ mãi mãi sát cánh cùng ACE chúng ta trong những chuyến đi,những lần họp mặt tới .

Date: 30/05/2012

By: HT

Subject: Re: Cảm nhận

Cám ơn tác giả bài viết cảm nhận , thật sâu sắc .bạn đã góp phần làm thăng hoa cuộc sống ,những gì diễn ra trước mắt bạn cũng là tự nhiên thôi .dòng máu nghệ chảy qua từng người ,từng người như được khơi nguồn đúng mạch ,lai láng chảy .cứ mỗi chuyến đi qua lại chảy tràn ,nối tiếp và hòa vào những cánh chim tha phương mới tìm về .
cứ thế mình cứ say trong men hanh phúc BẠN BÈ HẰNG nhé .có lẽ nhg diễn biến qua từng chuyến họp mặt mang nhiều dư âm màu sắc ngoài mong đợi mả ACE MTDN cũng khg ngờ .Chào em .

 

Date: 29/05/2012

By: Hoàng Nhơn

Subject: Vườn chơm chơm Long khánh_26-27/05/2012

Cảm ơn anh Tuyến, Bích Thủy rất nhiều! Mấy nhóc đã được trải nghiệm một kỷ niệm về vườn chơm chơm tuyệt vời (hiện rất khó có vườn chơm chơm nào gần TP. HCM mà xum xuê như vậy).
Thấy thương thầy Hiệp quá! Nay tuổi đã hơn 63, vẫn vô tư và hòa nhập với những đứa học trò ngày nào trẻ non, nay cũng "già khằng"... Thầy đi xa nhất, nên chắc mệt lắm! Giá mà ở gần thầy, sẽ tâm sự với thầy nhiều hơn và sẽ hướng dẫn thầy cách nhắn tin với các học trò cho đỡ quạnh hiu. Mong các anh chị đừng "triu ghẹo" thầy nữa, tội lắm... Thầy vô tư mới "trẻ con" như vậy, nếu như ai khác chắc thầy sẽ không nhiệt tình thế đâu?
Đã hơn 28 năm (84-2012), nay gặp lại một số anh chị đã luốn tuổi (mình cũng xồn xồn) thấy bân khuân quá! Những kỷ niệm ngày còn học ở trường lần lượt quay về...
Nay mình đã có con mà thầy mình thì cô quạnh... Xót quá anh chị hỉ?
Đã hai mùa chơm chơm với nhiều kỷ niệm... Anh Tuyến và Bích Thủy đã giúp chúng ta có dịp gặp và bên nhau mấy mươi giờ. Tuy ngắn nhưng thật gắn bó (anh Duy Hải nay đã hoa râm mà vẫn mắc mùng cho chúng em ngủ, sao mà chân tình đến vậy?) Anh Phong đã "mời" chị theo mà còn mang cả "máy cassette recorder" để mở những bài nhạc của thời "ngồi lê quán cà phê Kim Anh". Thật thú vị...
Tất cả các anh chị nay cũng "bệ vệ" và dắt díu "rờ mọt" như Nhơn (cả 5 toa tàu) nên làm cho ngày họp mặt tại vườn chơm chơm thêm nhộn nhịp...
Những anh "chú rễ", những chị "cô dâu" và anh Kỳ (bạn Hà mang theo cả 2 bao bánh mì để cứu đói trên trạm dừng chân MT-ĐN) thật nhiệt tình và cởi mở...
Chúc Thầy và quý anh chị cùng các cháu có được cuộc sống đủ đầy, tươi vui để có dịp đến với nhau trong những lần sau... Cảm ơn tất cả...

Date: 29/05/2012

By: TL

Subject: MỘT CHUYẾN DÃ NGOẠI

MỘT CHUYẾN DÃ NGOẠI

Đi chơi,
Được trốn nhà, trốn những trách nhiệm thường nhật, quẳng hết những lo toan mưu sinh với những công việc dở dang, tạm gác những cuộc hẹn hò í ới của đối tác hoặc những cô em xinh đẹp trẻ trung đeo bám để được đi chơi, thì thật thú vị …ai mà chẳng thích. Sự thích thú được nhân lên vì chuyến đi được gặp gỡ thầy cô thương quý, được giao lưu bạn bè, trong đám bạn ấy có nhiều người mình yêu quý, có những người bạn mình thích giao lưu chẳng qua mến cái tài, yêu những nét cô đọng vì cái duyên, cảm động vì sự thăm hỏi, chăm sóc ân cần thân tình của những anh em bạn bè cũ mới. Cảm giác thích thú khi khám phá dáng vẻ phá cách của những nhân vật cá tính mạnh khiến mình thấy tò mò vui vui.. Cảm giác lạ lẫm lần tìm những nét hồn nhiên xưa, khi dõi nhìn lũ trẻ, những cậu ấm cô chiêu đùa giỡn ,chạy nhảy vô tư ồn ào, tươi cười trong gió chiều se lạnh. Cảm giác được yêu thương vỗ về trong tình bạn thật ấm lòng, dễ thương, cảm xúc cứ ngấm dần, ngấm dần, ăn sâu trong từng tế bào để thành nỗi nhớ …

Ai ăn chôm chôm, mận, xoài, sầu riêng, măng cụt hôn…
Alo, alo
Ai ăn chôm chôm, mận, xoài, sầu riêng, măng cụt hôn…

Tiếng rao lảnh lót, tha thiết của ngoại Long Khánh dễ đi vào lòng người, tiếng rao khiến cho người ta chú ý, nhất là đám bạn đang háo hức nghiêng ngó, vểnh tai mắt đảo liên tục tìm cơ hội rủ rê cái đám bạn già mê bạn, ham chơi, ham của lạ tụ tập…đã vậy còn được chơi chùa nữa chứ, sung sướng gì bằng..Bỗng nhiên nhóm trái cây được bà ngoại rao mà mình ăn thường ngày trở thành của ngon vật lạ, như đặc sản khan hiếm được thèm khát như “gan trời, mỡ muỗi”…Tiếng rao nhạy cảm đúng thời điểm như bắt mạch đúng bệnh, vậy là đám nghiện ăn chơi, nắm bắt cơ hội nhanh nhạy, hào hứng chuẩn bị khăn gói lên đường..

Chuyến dã ngoại đường xa càng đông, càng vui..từng nhóm người, từng gia đình di chuyển từ nhiều hướng như những bánh xe lãng tử lăn về Long Khánh. Sư phụ Hiệp tối hôm trước đi bộ xa hơn cây số để mê mẩn xem một bộ phim truyền hình nhiều tập đến mức về khuya trễ, sáng sớm phải lo cho đám chó nhỏ, đểnh đoảng bỏ lỡ chuyến đò, hành trình vượt hàng trăm cây số đến hội tụ đám học trò thật gian nan. Thầy hoang dại, lang bạt kỳ hồ như thế hỏi sao đám học trò chịu thua kém, hậu sinh khả úy…Lũ học trò còn hoang dã hơn thầy. Chút máu nghệ sĩ pha loãng đủ khiến cho ai dây dưa vào họ nếu không đủ bản lãnh để thấu hiểu thì cho rằng toàn là lũ điên, điên khùng trong tư tưởng, ngạo mạn trong từng nụ cười, bất cần đời trong mọi hoàn cảnh..Lũ học trò sống hoang dại như đám xương rồng trong sa mạc, được nuôi sống bằng tình yêu và khí trời, trưởng thành trong tình yêu man dại và tự do hít thở không khí trong lành của bầu trời xanh lồng lộng.

Đường vào vườn trái cây nhà ngoại Long Khánh như ảo ảnh chợt nhớ quê xưa..Cảnh đi bộ lội sình trên con đường đất nhỏ bên vườn cây trĩu cành, bên đồng lúa ngát xanh..Một màu xanh mát dịu thanh bình …Những giọt mưa rả rích rơi ướt dầm vai áo mát lạnh, thoang thoảng mùi hương đồng cỏ nội như mùi hoa trinh nữ làm ngất ngây những kẻ si tình, lãng mạn. Màu hương sắc đậm chất quê trong áng chiều tà như thấm đẫm vào lòng người, man mác sầu, những nỗi sầu muộn vô cớ khó tả để rồi được tan biến trong niềm vui vỡ òa khi đến tận nhà ngoại, tận mắt nhìn những người bạn, trao cho nhau những lời chào, những nụ cười và câu chuyện hỏi thăm rôm rả thân tình như những kẻ ở xa lâu ngày gặp lại. Chuyến họp mặt Tánh Linh khoảng hơn hai tháng vậy mà tưởng chừng như lâu lắm, như cách biệt nghìn dặm giờ được trùng phùng khiến ai cũng náo nức, sự háo hức của những kẻ say đói mồi, tình bạn, tình thầy trò như món mồi ngon chẳng bao giờ đủ không thỏa được cơn say, không thỏa được cơn khát tình…để rồi sau một cuộc chia tay lại nhen nhúm,len lỏi ý tưởng một cuộc hội ngộ sắp tới…

Gia trang nhà ngoại thật nên thơ, từ cổng vào nhà những nhánh chôm chôm vàng, cam đỏ nhìn thích mắt. những chùm cây lòa xòa rủ hai bên đường như bàn tay thơ mộng vuốt ve vỗ về lữ khách,.xen kẻ là những gốc măng cụt, trái xanh mới nhú gợi nhớ đến tay lãng tử bán bưởi dạo, từ ngày mở rộng kinh doanh nhận bóp gỏi bưởi, chắc đắt hàng lắm hay sao mà lặn mất tăm bỏ mất cơ hội nhìn ngó chôm chôm và măng cụt, thật đáng tiếc. Nhớ đến anh Hoán, bỗng nhiên tạm bỏ nhà thả hồn đi hoang, không biết giờ lang bạt phương trời nào, nhớ anh Năm Sườn tung hứng, quân tử ăn chơi không quên bạn hiền, nhường nhịn món lạ, món ngon, những trái vú sữa thơm mơn mởn, bưởi năm roi xanh mướt rượt, kẻ ôm nữa trái này, người ăn nữa trái kia..Giờ chê chôm chôm,măng cụt hay sao mà lặn mất tăm, chợt nhớ Ntử khóa2 một thời tung hoành ngang dọc để lại nổi sầu nhớ tương tư cho em gái Hoàng thị Mộng Mơ, rồi truất ngựa truy phong một đi chưa chịu trở lại..

Giận anh
Em lặng thầm không nói..
Môi run run, dòng nước mắt nghẹn ngào
Anh
Quay lưng bước thẳng
Chưa một lần quay lại..
Em
Rã rời chết điếng.
Dặn lòng.
Tha thiết.
Đợi anh về.
Thương tặng nụ hôn say..

Ngắm nhìn trái cây, thả hồn tương tư nhớ nhung, ăn vụng chôm chôm no nê chê chán, dạo bước trong sình nhừa nhựa, lướt trên đám cỏ non ướt át khoảng 50m là đến ngôi nhà đơn sơ giữa trang trại rộng mênh mang, Ngôi nhà được chủ nhân mở rộng sạch sẽ gọn gàng, lên kế hoạch chuẩn bị đón những người bạn khiến ông bà chủ nhiều đêm mất ngủ, tính toán xem đãi bạn món gì, ăn chơi thế nào cho khỏi nhàm chán, sự nhiệt tình, chu đáo đãi ngộ khách phương xa khiến lũ bạn cảm động, cả đám quây quần bên nhau, no say chán chê trong bia rượu chồng chất men tình..món cút nướng thơm lừng, gỏi bò quyện lẫn mùi hương tổng hợp của nồi lẩu mắm, hấp dẫn vị giác, gặm nhấm vị ngọt của những ổ bánh mì được anh bạn Đức Hà tham gia cuộc vui tài trợ, nhấp từng ngụm bia chạnh lòng lại nhớ đến những người bạn bận rộn ở nhà, những người bạn phương xa chưa tái ngộ, nhớ đến anh Tề Thiên hào phóng tặng bạn chầu bia, những giọt bia như những giọt mưa rả rích, như những tiếng côn trùng kêu réo rắt gọi bạn hiền trong đêm khuya, như những kỷ niệm xưa cũ được gợi nhớ lại bằng những câu chuyện trào phúng từ thời sinh viên ngây ngô, nghịch ngợm, học hành thì ít mà quậy phá thì nhiều.

Bác Tống vui quên cả ăn nhậu, bác ấy quả thật là người đàn ông ân cần và chu đáo, yêu quý bạn bè đến mức xả thân quên cả vợ, cô vợ mà bác mê như điếu đổ lúc nào cũng bám dính như sam. Hôm nay xin lỗi vợ yêu, dẹp vợ qua một bên chăm bạn tí nhé, mà phu nhân của bác thì chẳng kém cạnh, ông làm gì mặc ông, tôi cũng đàn đúm với đám bạn gái sồn sồn, nghiêng ngã cười đùa, chẳng còn gái tơ nữa nên chẳng cần ỏng ẻo duyên dáng với ai, ngồi cạnh đám bạn hiền một thời học trò thơ dại, cận kề ăn chung mâm, ngủ chung giường, được tưới mát tắm chung dòng nước giếng khan hiếm mát lạnh trong ngôi trường như mái nhà chung, lúc đó lớn cũng như bé, khóa trên cũng như khóa dưới, đứa nào cũng trần như nhộng, thỉnh thoảng làm mồi cho những cặp mắt gian tà, láo liên xăm soi của đám trai trẻ tò mò nhìn qua những khoanh thủng lỗ chỗ của tấm ván tường nhà tắm mục nát...hahaha lúc đó chị em ta co rúm, rú lên vì hoảng sợ, sợ bị nhìn trộm sẽ mất hương phấn trinh nữ... hahaha
TL ước gì lúc đó giới tính là Les, là Ô môi chắc hổng bỏ sót, hổng chê em nào..hichic…

Bác Tống bận rộn khí thế cầm micro giới thiệu những gương mặt mới. Bác khuấy động phong trào đề nghị anh chị em phát biểu cảm tưởng, chiếc micro được truyền từ người này sang người kia với những lời nói mộc mạc, đơn sơ không chút sáo từ dành cho bạn bè, ngắn gọn và giàu cảm xúc..Sau lời phát biểu chân tình là chương trình văn nghệ với những giọng ca vàng. Những giai điệu ngọt ngào sinh động, những tình khúc vượt thời gian nghe mãi không chán làm mọi người mãi mê thưởng thức, quẳng hết gánh lo đi mà vui trọn vẹn với bạn, để sống thật với những phút giây thần tiên thân tình bằng hữu.

Có hai anh em mặc áo sơ mi trắng tinh, tinh khôi, hiền lành, thật dễ mến, nét hiền hậu luôn gây cảm tình cho người đối diện ..Hỏi dò mới biết tên, anh Phi Hùng khóa1 và anh Phước khóa2..
Thật lạ lùng, dân số thế giới bảy tỉ người vậy mà trời ban cho mỗi người mỗi vẻ chẳng ai giống ai, nếu như ta chú ý sẽ nhìn thấy những nét đáng yêu, đáng ghét, đôi khi gây ấn tượng mạnh mẽ làm mình thương quý nhưng không dám bộc lộ chỉ cảm mến trong lòng,
Có một nhân vật nghịch như giặc, nét ba gai hiển thị qua ánh mắt, cử chỉ, qua cách hành xử với bạn bè..hèn chi thưở xa xưa nằm trong nhóm cá biệt tham dự “hội bàn kê” giờ tóc muối tiêu vẫn còn nghịch phá...Làm ai cũng lầm tưởng bác mượn danh Ngốc tử khóa2 để thỏa cơn chọc phá bạn bè…hahaha..bác Trọng Triệu thật ấn tượng, tuổi trẻ bác ấy chắc ba gai và hoang dại, ham chơi lắm nên dừng chân lập gia đình trễ đển giờ đã đeo kính lão mà còn phải khuấy bột, ầu ơ dí dầu ru con mọn.

Thêm một ông thần quậy phá lúc nào cũng cười hà hà ..chẳng ra vẻ ông thầy gõ đầu trẻ chút nào, khi cần trịnh trọng giả bộ nghiêm trang thì bác như kịch sĩ “rắn đóng giả lươn”, bản năng nghệ sĩ nghịch ngợm thì bác dư thừa …

Hà hà
Trong cơn say anh đến bên em.
Nghe xôn xao thao thức con tim.
Hà hà
Bác Quang Hoàng mà tán gái thì đóng kịch giỏi phải biết…dễ lầm chết …
Nhưng bác ấy làm giáo viên thì học trò dễ thở, chẳng biết ăn ốc đoán mò có đúng không?
Bác hát cũng rất hay
Hà hà..

Chị Cao Song, cũng như anh Hoàng Ánh dễ làm cho đám đàn em ngưỡng mộ..Mỗi người tròi phú cho những sở trường riêng, những nét đáng yêu riêng và mọi người luôn nhìn nhau, khâm phục và trân trọng những giá trị, những thành quả lao động của người khác mà mình chưa đạt tới..
Cao Song tên cũng như người, cao dong dỏng song tài năng, mộc mạc hồn hậu.

Mọi người cứ bám vào nhau ăn chơi nhảy múa..Thời gian qua thật nhanh, trời chiều mưa âm u rồi từ từ tối xầm..Cảnh làng quê thanh bình, tha hồ hò hét ồn ào náo động cũng không ảnh hưởng đến bàn dân thiên hạ trong vùng. Mưa cũng đã tạnh, lũ ếch nhái, và lũ dế kêu rả rích trong đêm nghe não lòng, thấm thía, hầu như đám bạn mãi vui với bạn bè không màng thưởng thức cảnh vùng quê yên ả, họ quên hết những phiền muộn, quên hết những nỗi niềm riêng, rủ bỏ những lo toan cơm áo gạo tiền, thế giới chiến tranh mặc kệ, có tận thế thì cũng vô tư, nền kinh tế lạm phát, giảm phát, sản xuất đình đốn trì trệ họ chẳng quan tâm, thằng nào chết cứ chết, thằng nào lươn lẹo lên cứ lên, thằng nào tham lam ăn dày, ăn vụng không chùi mép lộ thì cứ lộ, trốn tránh trách nhiệm thì để hậu thế lịch sử phán xét, họ quên hết sự đời, họ say sưa tụ tập quây quần cùng đám bạn tâm tình trong không gian nhỏ ấm cúng, ngồi sát vào nhau, vai kề vai, lưng dựa lưng truyền cho nhau dòng nhiệt điện bỏng cháy, hun đúc tình thầy, nghĩa bạn sáng ngời, truyền ngọn lửa yêu thương, mang thông điệp vươn tới giá trị sống đẹp, thanh cao, thắp sáng những ước mơ, hạnh phúc rạng ngời trong ánh mắt.

Càng về khuya tinh thần văn nghệ càng hào hứng, anh Hiếu khóa2, ốm nhom có chiếc mũi cao cao mọc giữa mặt gây cảm xúc đặc biệt, tính cách nghệ sĩ được biểu cảm qua giọng hát trầm ấm, vừa hát anh vừa thổi kèn acmonica nhún nhảy múa may theo từng giai điệu, anh cất giọng hát bè phụ họa cùng bạn bè tạo nên âm thanh say sưa, ngây ngất, mọi người mắt tròn mắt dẹt trầm trồ…quả thật đáng yêu..dễ thương ghê, cá tính đặc trưng mang đậm nét thanh lịch, kiểu cách vùng miền xứ Huế của anh làm người ta xao xuyến, lắng đọng, anh cười hàm răng trắng bóng nhẹ nhàng..Nhìn hàm răng của anh lại nhớ đến nụ cười khanh khách, hồn nhiên vô tư của anh em nhà Hoàng Huy, Hoàng Ánh..
Anh Nam Con nhìn gầy toong như người mẫu, mình hạc xương mai nhưng giọng ca nội lực thâm hậu, giọng anh hát, hòa chung tiếng hát bè, tiếng acmonica réo rắt nghe đã đời.
Âm nhạc thật tuyệt diệu, làm tâm hồn bay bổng, đắm chìm trong nhạc cảm bỗng thấy yêu đời, phấn chấn dễ chịu.
Nhà toán học, thiên văn học cổ đại Hi Lạp đã từng nói: “Mang những âm điệu hoà hợp lại với nhau, có thể làm cho các loại đố kỵ, xung đột, chuyển hóa thành đức tính tốt đẹp”.

“Ngoài âm nhạc, hội họa hay thư pháp, khiêu vũ hoặc các loại hình nghệ thuật khác đều có ảnh hưởng đối với tâm hồn con người. Nó không những giúp con người thăng hoa trong cuộc sống mà còn khơi gợi ở mỗi người những sáng tạo mới mẻ, nó làm thỏa mãn mong muốn thể hiện bản ngã của cá nhân, mong muốn mang tài năng của mình phục vụ mọi người. Các loại hình nghệ thuật chân chính làm giàu tâm hồn con người. Sự hun đúc, khổ luyện của một con người trong một môn nghệ thuật có thể rèn đúc cá tính của người đó và có thể ảnh hưởng tới cả cuộc đời của họ. Có thể nó mang lại những lợi ích và thành quả không thể nhìn thấy được, nhưng đối với tâm hồn của họ, nó làm giàu tâm hồn lên rất nhiều, nó khuyến khích tính sáng tạo ở họ. Khi họ gặp phải những trắc trở, thất bại trên đường đời, cũng có thể nhờ sức mạnh của nghệ thuật mà họ có thể dũng cảm vươn dậy, quyết tâm vượt qua mọi khó khăn, thử thách để vững bước đi lên”

Vậy mới hiểu được tại sao anh Duy Hải, anh Hoàng Huy, Phương Hoa, chị Hoài Tiên, anh Di Linh, anh Minh Hiếu, anh Thái Phi, anh Khánh đen, anh suối Đổ, anh Phong, anh Hiếu khóa2 và một số anh chị khác đam mê vẽ như thế, rõ ràng những bức tranh đẹp, tràn ngập sắc màu là linh hồn là sự sống của bạn mình..
Sáng sớm sau khi đi nhà thờ về Phương Hoa và bác Tống đã lục đục chuẩn bị đồ nghề hành sự, sáng tác, trước khi dạo tìm những góc tranh đẹp, Phương Hoa nói:
“Chị TL đã được hát như tìm được niềm vui, còn PH chưa được vẽ nên chưa thỏa mãn, cuộc vui chưa trọn vẹn…”
À! thì ra được vẽ, được múa cọ, được phẩy phết như là gửi gấm nội tâm, tình cảm lên tranh, như được giải tỏa những khát khao bỏng cháy, như tình yêu trai gái nồng ấm trong từng nụ hôn thì người họa sĩ ấm nồng trong từng mảng màu, từng nét cọ.
Hà hà…
Chắc mình phải cầm cọ lại thôi, để được yêu vạn vật xung quanh, yêu cây cỏ xanh tươi, hoa bay bướm lượn, được yêu thiên nhiên, con người qua từng nét vẽ như yêu người tình ngập tràn cảm xúc miên man,ngọt ngào, lắng đọng.

Đêm Long Khánh vật vã quay cuồng trong cơn say tình bạn, gần 3h sáng vẫn còn nhóm mê hát hò, như mê vẽ, như mê những người tình trong mộng. Ai không hát thì chun vào mùng lim dim vật vờ, làm sao ngủ được khi âm thanh của dàn karaoke chưa tắt, nghe giọng ca trên nền nhạc tiền chiến du dương, thưởng thức thấy tâm hồn man mác, giấc ngủ chập chờn như người mộng du lang thang trong từng cung bậc cảm xúc, thỉnh thoảng tiếng ồn ào, tưng bừng khí thế của âm thanh nhạc đỏ nghe như bừng tỉnh, giấc ngủ mang tâm trạng hoảng hốt như sắp sửa bị lôi lên đường tòng quân..Một đêm vật vờ, dật dờ, nằm sát cạnh những người bạn, một sự trải nghiệm tuyệt vời, ấm cúng nó khác với cảm xúc trong cuộc dã ngoại Tánh Linh, bất đắc dĩ bầu bạn với lũ côn trùng tấn công trong đêm mưa rả rích, ơn ớn nỗi da gà thức trắng trong đêm khuya tĩnh mịch., trong bầu không khí rộng rãi, vắng lặng, lạnh lẽo..Chuyến này lũ ruồi muỗi, sâu bọ không còn cơ hội.. Thật cảm động, những chiếc mùng đã được bàn tay nàng tiên Thủy phu nhân anh Dũng gửi hết tấm lòng cắt may để chăm sóc đức ông chồng yêu quý, chăm bạn chồng yên giấc ngủ lành, Những nàng dâu Kim Linh, Lệ Hằng, Hương, Thủy, Tám chị Mai như những nàng tiên thầm lặng, lăn xả quên tấm thân ngà ngọc, tất bật phụ giúp gia chủ bày binh bố trận, bày mồi nhậu với những bữa ăn rôm rả chân tình, nồng nàn chăm sóc nhau với tình thân, đơn sơ giản dị nhưng đầy ắp tình người.

“Lặng yên nghe con tim, với bao nhiêu nồng say như chơi vơi, nếu như đây là mơ xin cho tôi dừng thêm phút giây này”

Con người cũng thật lạ lùng, có những điều bí mật bao nhiêu lâu dấu kín, những nỗi niềm riêng được chôn sâu trong lòng, sống để dạ chết mang theo, thời gian một ngày dài gần gũi, được khơi mào bằng những lời thăm hỏi chia sẻ thân tình, bỗng moi ruột gan bộc bạch, tâm sự tuôn trào như được khai thông nguồn mạch..Tâm sự cũng như hát, như vẽ, như được trút nhẹ cõi lòng..Hình ảnh bác Phi LK đi lang thang trong mưa, cày tới cày lui trong sình, cày nát thửa ruộng đen kịt mới đến thăm được bạn, số bác rõ khổ, hoàn cảnh bác thật đặc biệt, con đường tình bạn trải rộng thênh thang nhưng đối với bác thật chông gai, ra về cứ nhớ đến những lời tâm tình tự sự của bác chạnh lòng thấy thương, nỗi thương cảm mang theo cả trong giấc ngủ vùi..

Ấn tượng bạn bè ai cũng có những nét duyên riêng để lưu lại, để nhớ, Bạch Yến lúc nào cũng nhẹ nhàng, đằm thắm. Bích Thủy sang trọng giỏi giang, Chị Bảy hồn nhiên như chim sáo, Phương Hoa hiền lành chậm chậm yên bình, chị Mỹ Dung lúc nào cũng trẻ trung, nghe giọng cười như nhạc hiệu đoán được chương trình, vui tươi trên từng cây số. Chị Hoài Tiên mộc mạc cương trực, bất khuất mạnh mẽ, những việc khó nan giải nhất, tế nhị nhất như đi gom tiền bỏ ống heo trả tiền xe, được đùn đẩy giao phó trách nhiệm cho chị..Một tập thể bầy đàn đông đúc với nhiều tính cánh mềm cứng, nóng lạnh, những thiên thần mong manh dễ vỡ và những yêu quái dễ thương, quậy tưng hào hứng trái chiều làm nên một tập thể đa phong cách, tưng bừng hấp dẫn như truyền thêm lòng nhiệt tình như ngọn lửa trại bừng bừng khí thế không cảm thấy nhàm chán.Thời gian không thể đủ để khám phá ý hay, nét đẹp của từng anh chị em bạn bè, hình ảnh lưu niệm như những thước phim quay chậm êm đềm, chỉ thầm nghĩ rằng trường mình có nhiều nhân cách tài năng đặc biệt, sự giàu nghèo, đẹp xấu bỗng trở nên tầm thường chỉ còn sự cảm mến sâu nặng bởi những nụ cười hiền hòa vô tư, bởi những ánh nhìn đong đầy cảm xúc..

Chuyến đi Long Khánh gây ấn tượng tốt đẹp, các anh chị những khóa đầu được hội ngộ những người bạn xưa, như anh Bình, anh Thạc, anh Minh râu, anh Thành Nam… chị Bích Phượng..Mọi người đều hào hứng vui như Tết..
Chị Bích cũng lặn lội bỏ mặc ông chồng đẹp trai, hòa mình đi chơi cùng lũ em út, vui vẻ hòa mình hát những giai điệu hò Huế trọ trẹ dễ thương như tấm lòng nhẹ nhàng, hiền lành của chị.
Chị Mai bà xã anh Phong mang phong thái quý bà Hà nội sâu sắc tình cảm, chị gần gũi với mọi người tự nhiên, ân cần như thân quen thưở nào. Một vài anh chị em vắng mặt, thiếu vắng giọng cười giòn tan của anh HHuy, anh Ánh, vắng dáng hiền anh Thạnh, anh Mác, anh Khánh vt, anh Nguyên, anh Long càn vôi, anh Tú xệ..chị Tứ, chị Nên, các anh hùng hảo hán “hội bàn kê.”…nhưng bù lại tiếng ca lanh lảnh, trong trẻo của Lệ Hằng bà xã phóng viên chiến trường Di Linh, giọng ca trầm ấm của anh Quyết bạn bác Tống, giọng hát hiền lành của hai anh em trắng tinh khôi Hùng, Phước, anh Bình hiền hòa như thầy tu, anh Thành gốm và anh Hải Bằng cất những tiếng ca vui vẻ, giọng ca tiếng nhạc xập xình thâu đêm suốt sáng. Anh Nhân lúc nào cũng lặng lẽ, thâm trầm không biết có tâm sự gì không? .. Hai em Tùng, Hoàng đệ tử anh Minh Châu rất dễ thương, hòa đồng với các anh chị như người cùng một nhà thân thiết, Tùng còn hồn nhiên trổ tài vẽ chân dung, người mẫu là TL, nhìn vào khuôn mặt được Tùng vẽ cách điệu đẹp trẻ trung, lạ lẫm như gái 18 làm mình cười ngất.. Sự ngây thơ, trong trẻo của những đứa trẻ tham gia du ngoạn cùng bố mẹ tụ tập thành nhóm vui chơi thỏa thích, lặn ngụp trong nước hồ xanh trong, đùa giỡn vui cười trong nắng, tâm hồn thư thái bình yên, tạo nên không khí êm đềm, hạnh phúc trọn vẹn như một đại gia đình đầm ấm..

Cuộc vui nào rồi cũng tàn..khoảng khắc chia tay cũng thật ấn tượng .
Sau một buổi sáng tàn phá vườn chôm chôm của gia chủ, sau buổi cơm trưa no đủ, cuộc vui bế mạc, mọi người í ới gọi nhau ra về, từng người từng người tạm biệt cảm ơn ông bà chủ tiệm sơn, chiến lợi phẩm mang về là những bịch chôm chôm vàng cam chưa chín tới, như những cô gái ngây thơ non dại tuổi dậy thì bị ép đi lấy chồng, những bức tranh dang dỡ nhưng đủ gam màu nóng lạnh, đủ đẹp để đong đầy kỷ niệm..Cuộc chia tay nào chẳng lưu luyến, bịn rịn mặc dù thừa biết là sẽ có dịp gặp nhau nữa..Văn hóa chia tay cũng gây nhiều cảm xúc, đôi bàn bắt tay nắm chặt lắc lư, mắt nhìn mắt, cất lời chào tạm biệt như thể sắp xa nhau nghìn trùng..

“Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi, còn gì đâu nữa mà khóc với cười”

Đông quá có những người chưa kịp chào tạm biệt, ra về áy náy trong lòng, Ngoái nhìn lại thấy thương anh Tuyến và Bích Thủy..Cuộc vui như cơn bão đi ngang càn quét, ngỗn ngang như bãi chiến trường,
Hạnh phúc đâu dễ tìm, đâu phải tự dưng mò đến, nó được trả giá bằng nước mắt, bằng sự hy sinh, bằng sự độ lượng, bằng tình yêu thương chia sẻ chân thành mà đồng tiền không thể mua được. Ra về thương bạn nhưng hiểu rằng bạn mình vất vả trong hạnh phúc, những hình ảnh đẹp sẽ lưu lại trân quý như kỷ vật để khi vui buồn nhớ đến đám bạn là nở nụ cười ấm áp, gợi nhớ những dấu ấn đong đầy, chất chứa kỷ niệm trên từng hàng cây bụi cỏ, trên từng gốc rễ chôm chôm, măng cụt bao quanh khu vườn vắng lặng.

Dáng thầy Hiệp gầy liêu xiêu lủi thủi ra về một mình đơn lẻ, nhớ khuôn mặt thầy thánh thiện, lại thấy chạnh lòng, nước mắt lại chực chờ rơi..

“Tung cánh chim tìm về tổ ấm
nơi sống bao ngày giờ đằm thắm
nhớ phút chia ly, ngại ngùng bước chân đi
luyến tiếc bao ngày xanh.
Tha thiết mong tìm về bạn cũ
nhưng cánh chim mịt mùng bạt gió
vắng tiếng chim xanh ngày vui hót tung mây
mờ khuất xa xôi nghìn phương ”

29/05/2012
Kỷ niệm chuyến dã ngoại Long Khánh.

 

Date: 29/05/2012

By: chi Bich

Subject: Re: ACE

Đến hôm nay mới tỉnh lại nè, vui quá không biết mệt là gì, chị gặp lại mấy em mà như mình gặp lại những người thân yêu nào từ bao năm xa cach, không biết lời nao tả hết nổi niềm cảm xúc trong lòng chi trào dâng, bao nhiêu năm rồi, dù lúc đó chị cũng chưa lần nói chuyện với mấy em, bây giờ gặp lại thật thân thương, cám ơn các em nhiều lắm , đã cho chị găp gia đình MT hôm nay, những nàng dâu MT những chàng rể MT và những người banMT, thương quá không biết nói sao cho vừa, chi muốn ôm tất cả các bạn nhưng vòng tay quá nhỏ. Nhớ thật nhiêu, chi se mang theo những kỉ niệm này trong chi khg quên, dể thương và thật dể thương , những đầu bếp vất vả, chủ nhà thật hiếu khách, ấn tượng không thể xóa nhòa trong chi, chi như sống lai thời tuổi trẻ. Cám ơn thật nhiều nhé ACE, nhưng vẫn tiếc vì nhiều anh hung hảo hán có đăng kí mà không đi. Tạm biệt nhé.


Date: 28/05/2012

By: DL

Subject: ngất ngây

vui qua, tình cảm nồng quá, say qua, vẽ đả quá, .... bạn bè mình tuyệt vời quá, không đủ ngôn từ nào để tả cho hết, xin cám ơn tất cả xin nợ tất cả các bạn một món nợ ân tình

Date: 28/05/2012

By: ltp

Subject: Re: ngất ngây

chỉ được 2 tiếng đồng hồ gặp lại các anh , chị , bạn bè mới ,cũ vui dễ ... tè ( xin lỗi ăn nói ghê wa" ) chẳng bỏ công hết 15 phút cày nát đám ruộng để tìm cái cổng vườn của anh Tuyến .. ha ha ... vườn ổng bên tay trái mà cứ lủi vô mấy cái bờ bên tay phải .. cày tới cày lui trong sình cũng thấy cái bờ ruộng đen thui ! ( nản , tính quay về ) vui quá !.....


Date: 28/05/2012

By: Mỹdung

Subject: Re :Cảm ơn

Đêm qua nằm ngủ vẫn còn mơ thấy đang cùng các bạn hái chôm chôm...

Ra về nhớ hoài hình ảnh út Thủy đứng dựa cột nhìn theo các bạn mắt rưng rưng.
Cảm ơn hai em Tuyến Thủy, cảm ơn những chàng rễ đã luôn sát cánh cùng các bà vợ, cảm ơn nhưng nàng dâu không nề hà cực khổ đảm đang bếp núc , cảm ơn tất cả các bạn đã làm nên những ngày vui thật tuyệt vời.

Date: 28/05/2012

By: Một thành viên tua LK

Subject: Re: Re :Cảm ơn

Nằm trong mùng mà thương nàng dâu Thủy BX của anh V.T. Dũng quá đã vất vả may từng cái mùng.


Date: 28/05/2012

By: Vợ Chồng Tuyến Thủy lk

Subject: Đến hẹn...lại lên..yêu nhiều nhiều...hẹn gặp lai!

Anh chị và các bạn thân yêu! Vẫn chưa hết bồi hồi,bịnh rịnh lúc chia tay...vợ chồng em rất hãnh diện và cảm nhận được tấm lòng yêu thương của các anh chi đã không ngại đường xá xa xôi để đến với gia đình chúng em
Vô vàng tri ân...tri ân....cố tri!

Date: 28/05/2012

By: TL

Subject: GỬI THỦY & ANH TUYẾN

Cứ nghĩ đến cảnh Thủy và anh Tuyến công khó vất vả lên kế hoạch đón đám bạn đông như kiến là thấy thương!
Chẳng biết nói gì chỉ biết tri ân..
Nợ tiền trả dễ, món nợ ân tình nặng lắm. Mong sớm có dịp gặp sẽ moi ruột moi gan đáp lễ hai bạn.
 

Date: 28/05/2012

By: TL

Subject: Cảm nhận!

Hôm qua về đến nhà 6h30 tối, ngủ vùi.
Hôm nay 8h sáng dậy, vội gọi hỏi thăm thầy Hiệp đã về nhà bình an chưa?
Giờ vào thăm nhà thấy nhộn nhịp quá, những lời cám ơn, tri ân dành cho ông bà chủ tiệm sơn, những lời khen hàm ơn những nàng dâu đã dành thời gian, công sức, nhiệt tình vì chồng,vì bạn chồng quên thân, lăn xả vất vả để cho cuộc vui trọn vẹn....
Có rất nhiều ấn tượng trong chuyến đi, có rất nhiều anh chị, các bạn và các quý tử của đại gia đình MT...đã để lại những hình ảnh đẹp và dấu ấn rõ nét chân tình trên từng nét mặt, từng nụ cười và những lời thăm hỏi thân thương.
Cảm ơn thật nhiều...thật nhiều..nhiều nhiều...
Khi về Bác Tống, chị Hoài Tiên giờ Phương Hoa lại nhắc..
Viết dễ hơn nói ..hehe..
Phải viết thôi...viết về những người bạn thân, những anh chị chỉ vài lần gặp nhưng cảm thấy rất thân quen vì tình thân được kết nối bằng những kỹ niệm hoài thương về ngôi trường xưa và tình nghĩa cũ....
 

Date: 27/05/2012

By: HT

Subject: Gửi chủ vườn chum chum

Thật cảm động trước tấm lòng của gia chủ nhất là anh chàng rể MTDN hết xẩy .Đi chơi mới đúng 24h đồng hồ ma2 khi zìa tới nhà zừa quăng balo là mình lăn ra 1 giấc say sưa 4 tiếng mí zậy đây .thế mờ các bạn biết khg khi HT đến nơi hiện trường còn kẻ cưa ,người cắt ,máy hàn còn hoạt động ....kết thúc sau 1 tháng chuẩn bị đón đám ''nhất wy nhì ma thứ ba hoc trò ''trong bếp nồi lẩu mắm to đùng đang âm ỉ sôi .ngoài trời vỉ cút nướng đang chờ nhg chú chim lần lượt tới phiên ...thơm phức ....
sau một ngày no say ca hát ...CHỜI hỏng biết chủ nhà mai ra thăm vườn có té xỉu hong ...zì cái công chăm bón nâng niu từng gốc chum chum bổng chốc qua 1 đêm tàn sát của đám ''quỷ ma '' hu ...hu...
ACE thương mến ! chẳng biết bạn nhìn mình zí hình ảnh như thế nào khg biết ?nhg riêng HT thì nhìn các bạn hồn nhiên tung tăng tay xách ,nách mang lỉnh kỉnh đủ thứ đồ chơi nhảy múa mờ trong lòng cảm xúc ''sao trẻ con thế ?''HI...HI....Còn cái mi -cờ -ro tội nghiệp thì bị ''đám trẻ con U60 ''dành hét ''tơi bời khg ngơi nghỉ ....
CHỦ NHÀ ơi .thay mặt ace cám ơn chủ nhà nhìu nhìu lắm .hỏng biết năm sau có còn dám rủ đám ''trẻ con '' này zìa zườn nữa hông ?

Date: 27/05/2012

By: MChau

Subject: Re: Gửi chủ vườn chum chum

le Thanh Tùng
19:12 5/27
A Châu mến
giờ e mới lên báo cáo tình hình cho a biết đây
e đã thật sự có 2 ngày đi chơi thật vui cùng các a chị cựu sinh viên mỹ thuật bạn của a
các a chị ấy thật thân thiện và hòa đồng a ạ
e đi cùng xe với a Nhơn bạn cùng lớp a
a Nhơn giờ đã có 2 đứa con trai, đứa 17, đứa 13, đứa nào cũng đẹp trai.
buổi chiều tụi e đến vườn nhà chị Bích Thủy
chiều qua trời mưa tầm tã
lúc vào mọi người cũng đội mưa đi bộ vào cũng 1 quãng a ạ
vì đường nhỏ xe k vào được nên phải cuốc bộ
chị Bích Thủy chạy chiếc xe, mặc áo mưa đi đón mọi người vào
thế là e cũng hết ấm ức vì đã biết được mặt chị Thủy
bữa tiệc đêm qua thật thịnh soạn, nào là cúc nướng, lẩu, bò né bánh mì. Gặp lại Mỹ Dung e và she cười ngất cười ngả
sau tiệc đêm thì karaoke nổi lên tưng bừng a ạ
dàn karaoke nhà chị Thủy ngon thật a
e cũng đã kịp quay lại màn giới thiệu của hai vợ chồng chị Thủy, có nụ hôn đắm say của chị dành cho chồng chỉ

Date: 28/05/2012

By: ph hoa

Subject: Re: Re: Gửi chủ vườn chum chum

Không biết nói gì hơn.Cám ơn Chủ nhà thiệt nhiều!!!!!!
Rất vui vì lần này có thêm chị Cao Song và các anh khóa 1,2. Các anh hát hay quá xá! Có thêm nàng dâu Tám, đã ở trong bếp giúp chủ nhà suốt, đêm hổng ngủ được bao nhiêu, sáng sớm lại vội trở về nhà làm Chủ quán Cây Bàng vì ngày CN quán đông khách. Cám ơn hoa hậu của anh Khánh Đen nhiều lắm!
Chị Nên ơi, nhân vật đặc biệt, "Sư Huynh " của chị em mình thì hiền khô, cứ cười tủm tỉm,đi dòng dòng xem vợ mình dà các em của mình dẽ dời.Mong rằng những lần sau sư huynh luôn có mặt cùng Tiên nữ.
Cám ơn nàng dâu Mai, vợ anh Phong, thật vui vẻ hòa đồng, gặp chị lần đầu đã cảm tình ngay.Cám ơn nàng dâu Hằng vợ anh Di Linh, hát hay và chịu chơi hết biết. Cám ơn nàng dâu Thủy, Hương, Kim Linh, đi lần nào cũng phải lăn xả vào bếp thấy thương lắm, vậy mà không ngán,nàng dâu Kim Linh cứ dành rửa chén và nói ;"mấy chị tranh thủ ra vẽ cho kịp". Nhìn những nàng dâu má ửng hồng và mồ hôi lấm tấm mà ko quên được. Mong những lần sau được vẽ những chân dung xinh đẹp ấy.
Anh Tề Thiên ơi! Mấy thùng bia cao ngất của anh, em chỉ uống có nửa ly thôi à, nhưng cám ơn anh nhiều lắm, hình như nhờ bia mà thày Hiệp và các anh chị hát hay lắm anh ơi! Anh Tề Thiên,Chuột Túi,Anh Văn, anh Hoán, Anh Tuấn ngủ ới ơi! năm sau tranh thủ về VN cùng lúc với anh Minh Châu cho vui!
Anh Lê Thái Phi ơi! Các ACE thương anh thật nhiều, anh hiền lành và tình cảm quá! Trời mưa đường tối thui và lầy lội, anh đã tranh thủ đến để trò chuyện với từng người một.
Vợ chồng Tống Bang Chủ đã hết mệt chưa?Tống phu nhân vừa trải qua cơn bạo bệnh, nhìn chị xinh đẹp và tươi rói, có ai ngờ đâu, ngày đi chơi xa mà quên mang thuốc, làm Tống Bang chủ lo ngay ngáy. Em thương anh chị nhiều lắm! Chúc chị mau khỏe nha!
...Kể sao cho hết cảm xúc đây....Các ACE ở nhà chờ thời gian ngắn thui, nhà văn nữ Trúc Linh chắc đang gõ phím đây! ( anh Quang đồng hương ơi, nhớ duyệt trước nhé, nói với bà xã có tả em thì thêm chút màu sắc cho bớt héo, đừng có tả thật quá như tả anh Tú xệ là em khóc ròng đó...hihihi...

Date: 28/05/2012

By: MChau

Subject: Re: Gửi chủ vườn chum chum

Thanh Tùng đệ tử Mchau nói
Nhìn anh Duy Hải và chị Mỹ Dung giăng mùng cho mọi người ngủ, thương lắm

Date: 28/05/2012

By: ph hoa

Subject: Re: hai em Tùng, Hoàng

Các AC cứ khen hai em thật dễ thương, đi chơi với mí ông bà zà mà vẫn vui, vẫn hợp...hihihi

Date: 28/05/2012

By: MChau

Subject: Re: hai em Tùng, Hoàng

From: Đức Hoàng Trần
To: Minh Chau Liwest
Sent: Sunday, May 27, 2012 9:31 PM
Subject: Hi anh


Hallo anh Minh Chau.
Bây giờ là 9h tối rồi. Em về đến saigon là khoảng 7h tối anh ạ. Mới ngủ dậy và mail cho anh liền.

Chuyến dã ngoại này cũng vui lắm. Em va Tùng luôn đuợc quan tâm đặc biệt của mọi người, vì là đệ tử anh Minh Châu mà. Mọi người luôn nhắc tới anh luôn thôi, làm em cũng vui và hãnh diện theo, và một số ngưòi có hỏi thăm em về anh và gửi lời chúc sức khoẻ tới anh.

Hôm đó em vừa tới trường mỹ thuật là khoảng 12h thì Tùng cũng tới. Ngồi xe với Tùng rất vui. Tùng và em nói chuyện rất nhiều và Tùng rất khéo nói chuyện.

Mặc dù trời mưa và quảng đường di chuyển từ ngoài lộ vào vườn trái cây rất xa và khó đi, xình dính đầy giầy nhưng vui và thú vị lắm anh à. Mới vào tới cổng bọn em đã bị choáng ngợp bởi những chùm chôm chôm chín đỏ rực, mặc dù trời mưa nhưng em và Tùng vẩn chọn cho mình một gốc chôm chôm để ngồi ăn no say.

Lần này đi có một số gương mặt mới, dù là mới nhưng các anh chị rất vui tính và dể gần gũi. Buổi tối thì được nghe các anh chị hát, càng về khuya hát rất hay. Nhờ giọng hát hay của mọi người mà em ngủ rất ngon. Các anh chị luôn quan tâm đến tụi em, cảm động lắm.

Lúc về bọn em mỗi thằng lấy một bich chôm chôm mang về, em và Tùng có gởi tiền chị Mỹ Dung nhưng chị ấy không lấy anh à. Em rất cảm động trước sự đón tiếp chu đáo của gia đình chị Bích Thủy.

Em mail cho anh biết nha, em phải chuẩn bị để ngày mai phải đi làm, Bây giờ cũng khuya rồi

By: MChau

Subject: Re: hai em Tùng, Hoàng

From: Đức Hoàng Trần
To: Minh Chau Pham Liwest
Sent: Monday, May 28, 2012 9:33 AM
Subject: hallo


Để em tường thuật lại chuyến đi nhá ,
Trưa hôm đó theo lịch hẹn là 12h30 có mặt ở ĐH Mỹ Thuật HCM, 12h15 phút thì em đã có mặt ở đó rồi, em sợ phải đợi Tùng lâu vì Tùng hay chậm chạp nhưng không. Em mới xuống xe thì Tùng cũng có mặt rồi, ở đó bọn em được gặp gia đình anh Nhơn, rất vui tính và có 2 cậu con trai rất baby. Chị vợ anh Nhơn rất là trẻ, nếu không được giới thiệu thì chắc em lầm nghĩ chị ấy khoảng ngoài 20 tuổi một tý thôi. Và một người nữa đó là anh Tuấn, hình như là học khóa 10 thì phải, anh này sống bằng nghề vẽ tranh là chính. Anh Tuấn có giọng nói rất là chuyền cảm, dễ thương và vui tính .

Khoảng 1h thì xe bắt đầu chạy, ngồi trên xe chẳng thấy mệt và đường xa gì vì có Tùng rất dễ thương ngồi bên tỉ tê với em, và xung quanh thì có gia đình anh Nhơn... Vì đường nhỏ và trời mưa nên mọi người phải đi bộ từ ngoài lộ lớn vào điểm tập kết. Dù đường có nhiều xình, mưa nhưng mà vui, luôn có những tiếng cười được gọi là " đặc sản " và đã trở thành thương hiệu riêng đó là của chị Mỹ Dung và bạn Thanh Tùng... Bọn em phải đi bộ 1km mới tới vườn trái cây, ngay khi tới cổng mọi người đã bị choáng ngợp bởi những trùm chôm chôm chín đỏ, ai cũng hân hoan và hí hửng nến thử. Ngay lập tức Tùng kéo em vào 1 gốc và bẻ chôm chôm cho em ăn, em thấy rất vui vì trong đoàn luôn có những người dể thương và quan tâm đến nhau.

Tối hôm đó mọi người ăn nhậu, hát kaokie rất vui vẻ và những lần đi chơi này thì không thể vắng mặt thầy Hiệp được. Càng về khuya thì giọng hát của mọi người càng hay, thầy Hiệp thì hát khí thế luôn, không biết mệt là gì.

Sáng hôm sau mọi người ăn sáng, người vẽ, người thì thi thăm vườn trái cây. Lúc đó gần trưa, em và Tùng lang thang trong vườn
và lúc về em còn vác 1 túi 4 gang chôm chôm, 2 đứa bảo: Ngại quá, 2 đứa mình được đi miễn phí, chị Mỹ Dung bao tiền xe, giờ lại vác mỗi thằng 1 bịch chôm chôm to quá trời, nếu mà có ai hỏi thì đổ thừa cho anh Minh Châu, bảo là: Anh Minh Châu nhờ bọn em lấy về he he, thấy bọn em siêu không, đổ thừa cho anh hết.

Sự thật là khi quen anh, em có rất nhiều niềm vui và những thành công nho nhỏ trong cuộc sống. Nói là thành công thì hơi quá đúng không ạ, nhưng đó là những bước tiến, đường đi đúng và giúp cho cuộc sống của em rất nhiều. Em thật sự thất hạnh phúc vì điều đó,
và được anh cho đi chơi với các bạn của anh, đó cũng là một niềm vui rất lớn, vì em được cơ hội làm quen và học hỏi cách sống từ
các anh chị khác. Mọi người từ rất nhiều khóa khác nhau, chẳng để ý tới tuổi tác, nghề nghiệp và giàu nghèo... Mọi người đối với nhau rất là tình cảm làm em rất cảm phục. Lần đầu tiên đi chơi đó là vào dịp đi Tánh Linh, mới bước lên xe em đã gặp ngay chị Mỹ Dung, một người thật trẻ trung và vui tính, chị ấy giúp em tự tin và hòa đồng với mọi người ngay từ lúc bước chân lên xe. Nói chuyện vài câu với chị ấy thôi nhưng em thấy vui và rất tự nhiên với mọi người trong đoàn anh ạ. Lần này được biết thêm nhiều anh chị khác và em rất cảm động trước sự đón tiếp của gia đình chị Bích Thủy anh ạ và sự hỏi han của nhửng anh chị khác.

Hôm bữa nói chuyện với anh Hải hay đi chụp hình thì mới biết hồi xưa anh học bên gốm nhá, thảo nào tay anh nặn khéo vậy. Hj nặn toàn những thứ trừu tượng thôi.
Hôm đó về nhà hơi buồn ngủ thôi, em ngủ 2 tiếng dậy là thấy okie lắm. Hôm sau đi làm khỏe lắm.
 

Date: 28/05/2012

By: qhoang

Subject: Re: Gửi chủ vườn chum chum

thanks

Date: 28/05/2012

By: ph hoa

Subject: Re: Chị Bích

Chị Bích ơi,Chị về có bị say xe ko?
Giọng ca xứ Huế của chị sao ngọt ngào quá! Anh Hoàng Ánh và ông xã em mà có mặt , được nghe chị hát chắc nhớ quê lắm! Sự có mặt của chị Bích làm cho cuộc vui thêm ấm áp nhờ tình chị, Cám ơn chị nhiều nhen! cái mền ấm của chị Bích, cái Mùng thiệt rộng của nàng dâu Thủy đã cho mọi người giấc ngủ ngon!

Date: 27/05/2012

By: HT

Subject: NHG NGƯỜI Ở NHÀ

Wậy quá xá wa xa .3h sáng ''tui'' phải lên tiếng '' thầy ui nghỉ hát ,đi ngủ mai còn đi vẻ nữa ''thầy HIỆP zừa buông mi-cờ -rô ,thế mờ đại ca PHI HÙNG K.1 còn thòm thèm ''cho tui hát 1 miếng nữa '' TRỜI ....XỈU....he....he....



 

 

—————

Back



Nơi gặp gở của tất cả các bạn sinh viên đã học tại Mỹ Thuật Trang Trí Đồng Nai